Giới thiệu. Thoáng đọc cái tên Bác Sĩ Cầm Thú ai cũng nghĩ truyện có nội dung khốc liệt hay hành động lắm, nhưng thật chất đây là một câu chuyện hài hước. Bạn sẽ cảm thấy thú vị khi đọc nó và trong quá trình đọc các bạn đừng nên ăn hoặc uống Tôi cảm thấy như lẽ ra tôi phải ở đó, nhưng rõ ràng loại chấn thương đã ngăn chặn điều đó. Harper và Schwarber là những vị khách thường xuyên đến chơi trận playoff; đây là chuyến đi thứ năm trong sự nghiệp của Harper và là chuyến đi thứ bảy của Schwarber. “Khi chúng tôi ký hợp đồng với anh ấy, đại loại là“ Cuối cùng thì đi thôi, điều này thật tuyệt, thật không thể tin được ”, Harper, người chiến thắng giải thưởng Cầu thủ có giá trị nhất NL năm 2021, cho biết sau Ván 1“ Anh ấy rất, rất tốt. Bác Sĩ Cầm Thú Để Tôi Đi Full. by Admin _ October 10, 2021. Thể loại: hiện nay đại, ngôn tìnhEditor: Dế Mèn, giữ Tinh, Miu Béo, tè Huyền Giáo sư Peter Singer được biết đến là Giáo sư Lâm sàng, Trưởng Khoa Nội tiết, Trưởng Khoa Y Đại học Keck, California (Hoa Kỳ) nhắn nhủ 11 quy tắc quý báu dành cho các Tân Bác sĩ . Giáo sư Peter Singer giảng dạy sinh viên trường Đại học Tân Tạo. Học Y Đa khoa 6 năm, trở thành Vay Tiền Nhanh Ggads. Giới thiệu nội dung Bác Sĩ Cầm Thú Thoáng đọc cái tên Bác Sĩ Cầm Thú ai cũng nghĩ truyện có nội dung khốc liệt hay hành động lắm, nhưng thật chất đây là một câu chuyện hài hước. Bạn sẽ cảm thấy thú vị khi đọc nó và trong quá trình đọc các bạn đừng nên ăn hoặc uống thứ gì nếu không sẽ bị sặc đó. Là một vị bác sĩ chuyên khoa thần kinh tài giỏi, mọi việc phải rất tập trung. Vậy mà mọi người luôn đồn thỏi bên ngoài khoát chiếc áo trắng nhưng bên trong lòng dạ là một người hung ác. Cho đến một ngày cô nàng ngốc nghếch, đáng yêu kia xuất hiện. Mọi chuyện sẽ ra sao? Cùng nhau theo dõi để biết kết thúc như thế nào nhé! Thể loại Hiện đại, ngôn tìnhEditor Dế Mèn, Lưu Tinh, Miu Béo, Tiểu Huyền Vũ, Huyết Vũ, Ngô Đồng, JennyNhân vật chính Từ Khiêm, Ngu DaoNgười ta vẫn thường nói rằng hạnh phúc lớn nhất của đời người là gặp đúng người đúng thời bản thân Ngu Dao thê thảm đáng thương nhất thì gặp được Từ Khiêm, đây liệu rằng có phải định mệnh?Từ Khiêm cả đời này đều nắm mọi thứ chắc trong lòng bàn tay ngoại trừ công danh lợi lộc thì chính là Ngu với Ngu Dao mà nói thì tình yêu Từ Khiêm dành cho cô vừa ngọt ngào lại lạnh đoạnNgu Dao quỳ trên mặt đất, cúi đầu, nói với người đàn ông ngồi trên ghế sa lon phía đối diện “Tôi van anh, mau cứu anh ấy.”Người đàn ông bưng ly rượu đỏ lên nhìn cô, hỏi ngược lại “Em lấy cái gì để cầu xin tôi?”“Anh đã nói, nếu như tôi đồng ý…”“Phải, nhưng bây giờ tôi lại không có hứng thú đối với em.” Người đàn ông dùng đầu ngón tay nâng cằm của cô đang xem Bác sĩ cầm thú để tôi điCác chương mới nhấtDanh sách chương 1 đang xemBình luận truyệnTruyện cùng tác giảLần Này, Là Em Vứt Bỏ Anh Lãng Tử Phụ Tình Nữ Hoàng Ai CậpTruyện đang hotNgàyThángAll time1Mê Vợ Không Lối VềNgôn Tình, Ngược, Sủng2Thần Đạo Đan TônTiên Hiệp, Huyền Huyễn3Thế Giới Hoàn MỹTiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn4Xem thêm 7 Lý Do Nên Mua Bảo Hiểm Nhân Thọ Không Được, Bỏ Không Xong, Có Nên Mua Bảo Hiểm Nhân Thọ Khi Còn TrẻRể Quý Trời ChoNgôn Tình, Đô Thị5Đấu Phá Thương KhungTiên Hiệp, Dị Giới, Huyền Huyễn6Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương Vợ Mới Bất Lương Có Chút NgọtNgôn Tình, Trọng Sinh, Sủng7Linh Vũ Thiên HạTiên Hiệp, Dị Giới, Huyền Huyễn8Nhất Niệm Vĩnh HằngTiên Hiệp, Huyền Huyễn9Cục Cưng Có ChiêuNgôn Tình, Ngược, Sủng10Ngạo Thế Đan ThầnTiên Hiệp tìm việc làm tuyển dụng cv xin việc cv tiếng anh tuyển dụng Đà Nẵng Tìm việc làm tại Hà Nội tìm việc làm tphcm việc làm Cần Thơ tìm việc làm Bình Dương nhân viên kinh doanh Đăng tin tuyển dụng miễn phí Truyện Full - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới thuộc các thể loại đặc sắc như truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, hay truyện ngôn tình một cách nhanh nhất. Hỗ trợ mọi thiết bị như di động và máy tính hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution International License Thấy động tác cô mau lẹ như vậy, Từ Khiêm không ngăn được sự kinh ngạc trong mắt."Em làm gì vậy?""Anh nói tôi đang làm gì?" Ngu Dao nhìn anh, hỏi nơi này, Ngu Dao đã vô số lần làm công tác tư tưởng cho mình, chẳng qua chỉ là cùng anh ta một đêm thôi, gắng nhịn một hồi cũng sẽ mắt Từ Khiêm liếc nhìn cô một cái, hôm nay Ngu Dao trang điểm rất đẹp. Cô mặc một chiếc đầm vải linen ôm cao chỗ cần nhô cao, bên ngoài khoác áo khoác màu xanh lá nhạt, chân vẫn đi giày thể thao ấn tượng của người đàn ông, hình như giày của Ngu Dao không còn loại nào khác ngoài loại thể thao mắt anh lướt qua hai gò má cô. Ha! Đêm nay Ngu Dao thế mà lại trang điểm; tuy chỉ trang điểm nhẹ nhưng trông đã khác với vẻ thường ngoài của cô. Từ Khiêm liếc mắt một cái đã nhìn ra hôm nay cô trang điểm."Em... Đang quyến rũ tôi?" Từ Khiêm dùng ánh mắt không có ý tốt đẹp nhìn vận kiểu này, trong mắt ai ai cũng đều sẽ cảm thấy cô gái này đang câu dẫn mình."Anh nói thế nào thì thế nấy." Ngu Dao cũng không phản bác lời anh Khiêm hừ lạnh, không nói gì, anh huýt sáo cho bảo vệ mở thanh rào chắn để xe vào bãi đỗ xe người đi thang máy dưới hầm để xe để lên vào cửa, Từ Khiêm đã lập tức về phòng mình thay quần áo, để Ngu Dao một mình ở phòng Dao đánh giá căn phòng này một chút, cũng có thay đổi gì lớn so với lần trước cô tới. Điều khác biệt duy nhất chính là rượu trên quầy bar đã khác Từ Khiêm đi ra, thấy cô gái ấy đứng trong phòng khách nhìn khắp nơi. Anh đi đến quầy bar lấy một chai vang đỏ, lại lấy hai cái ly chân dài. Động tác của anh thuần thục, khui chai rượu ngon quý giá. Anh rót hai ly, rời quầy bar, đi tới đưa cho Ngu Dao không nhận, chỉ nhìn thoáng qua người đưa rượu cho cô, người nọ đang dùng một loại ánh mắt không tốt đẹp nhìn cô chăm chú."Đối với em tôi chẳng cần phải hạ thuốc." Từ Khiêm phảng phất đoán vậy, xác thật là vậy!Nếu Từ Khiêm muốn dùng thuốc với Ngu Dao thì lúc còn hứng thú với cô anh đã dùng rồi, hà tất phải chờ tới bây giờ?Cầm lấy ly rượu, Ngu Dao chỉ nhàn nhạt nhấm một ngụm."Thế nào?" Từ Khiêm hỏi."Chẳng có gì."Từ Khiêm cũng không mong nghe được một đáp án tử tế từ cô, đối với câu trả lời của cô, anh chỉ cười cười "Nói đi, trễ như vậy em tới tìm tôi vì chuyện gì?"Đặt ly rượu xuống bàn trà, anh thoải mái nằm ngã người lên sô pha, hai chân bắt chéo nhau để ở phía bàn Dao cũng không quanh co lòng vòng với anh."Rốt cuộc tôi phải làm thế nào anh mới bằng lòng buông tha bố tôi?""Ra là một người con gái hiếu thuận đang tới cầu xin tôi.""Từ Khiêm!""Sao? Không phải?" Từ Khiêm đứng dậy, một tay anh giữ cằm Ngu Dao bắt cô phải nhìn thẳng vào mình. Ngu Dao muốn né nhưng không ngờ người đàn ông này trông như vậy nhưng sức lực ở bàn tay quá lớn, cô cương không lại người đàn ông Dao cao 1,67m, trung bình không thể tính là thấp so với nữ giới, nhưng đứng trước Từ Khiêm cao tới 1,88m, cô quả thực là người lùn. Đặc biệt tư thế nắm cằm cô của Từ Khiêm, điều này khiến Ngu Dao có cảm giác bị người ta đứng trên cao khuất nhục."Ngu Dao, tôi nói rồi, em sẽ đến cầu xin tôi.""Không phải bây giờ tôi tới rồi sao?" Ngu Dao tiếp lời anh, cô không muốn chọc giận Từ Khiêm."Rốt cuộc anh muốn thế nào?""Tôi muốn thế nào không phải em rõ ràng nhất sao?" Anh nói xong cúi đầu, hôn xuống đôi môi đỏ hồng của Ngu đầu chỉ là hôn nhẹ, thấm ướt, về sau, người đàn ông không còn thỏa mãn. Anh tăng thêm lực, cạy răng Ngu Dao ra, dây dưa nơi đầu lưỡi của cô, không cho cô trốn tránh, hô hấp của hai người càng tay người đàn ông ôm bờ eo nhỏ và dài của cô, vuốt ve tinh tế. Sau đó, anh buông bàn tay đang giữ cằm cô ra, giữ chặt phía sau đầu cô, hai người cứ như vậy dán sát vào lâu sau Từ Khiêm mới buông cô ra, dùng giọng nói trầm thấp mà rất có sức hút."Mèo hoang nhỏ, sao hôm nay nghe lời vậy?"Cô nghe lời như vậy làm Từ Khiêm có cảm giác không chân thật."Không phải anh muốn tôi nghe lời sao?"Hiện giờ cô đã làm được rồi. Hiện thực khiến cô phải học cách cúi đầu trước quyền thế."Ngu Dao, em có biết, đêm nay tới nhà tôi nghĩa là gì không?"Ngón trỏ của người đàn ông xẹt qua má anh nói, Ngu Dao cúi đầu. Sao cô lại không biết đêm nay sẽ xảy ra chuyện gì? Nhưng không còn cách, nếu không tới tìm anh, Ngu Thế Minh có khả năng cả đời sẽ không thể ra cũng chỉ có một người cha, cô không thể trơ mắt nhìn bố mình ngồi rục trong gần nửa đêm, Cố Tuệ Nhàn đã gọi cho cô, bóng gió ám chỉ cho cô biết người đàn ông kia chỉ muốn thân thể cô, so với chuyện của bố chuyện đó căn bản là gì, nếu có khả năng, Ngu Dao hẳn cũng phải lấy cả tính mạng mà cứu hiểu rằng, nếu không có Ngu Thế Minh, Ngu Dao có lẽ đã không còn sống đến giờ ở nhà họ Ngu."Biết." Ngu Dao nuốt nuốt nước miếng, bước lùi một bước ra khỏi lồng ngực người đàn ông, sau đó cởi áo khoác ra, chỉ còn một chiếc đầm dài trên người. Từ Khiêm nhìn động tác của cô liền đoán được tiếp theo cô sẽ làm gì. Quả nhiên, Ngu Dao đột nhiên cởi áo khoác ngoài, ngón trỏ khều dây vai áo xuống để lộ bả vai trơn láng rồi tiếp tục cởi xuống bên xuân vô Dao hôm nay mặc nội y màu tím nhạt, khóa khuôn ngực đẹp lại bên rồi cô phải đè nén, vì chưa thích ứng với sự tiếp xúc gần gũi khi nằm trong lòng người đàn ông, cô vặn vẹo eo. Đôi tay Từ Khiêm ôm Ngu Dao, anh nhìn mái tóc dài của cô chặn tầm mắt anh. Anh dịch một bàn tay, vén tóc Ngu Dao ra sau đầu, sau đó ôm chặt thân trên của cô."Đừng lộn xộn!"Dục hỏa đã thiêu đốt người anh, Ngu Dao cứ động đậy như thế, anh sẽ không nhịn được nữa."Em thật sự rất đẹp." Từ Khiêm ánh mắt mang theo ý cười nhàn nhạt, anh nói vậy, Ngu Dao dùng giọng nói vô cùng nũng nịu quyến rũ, nói "Vậy sao?""Vậy, anh thích không?""Thích muốn chết.""Từ Khiêm, chúng ta vào phòng ngủ được không."Ở chỗ như phòng khách, Ngu Dao cảm thấy không được tự nhiên."Ở phòng khách mới càng có cảm giác.""Ha, Dao Dao, đừng nói gì cả!"-Hôm Dao có cảm giác cả người mình đều đau nhức vô cùng, cứ như bị xe nghiền qua, cô muốn xoay người nhưng không thể."Làm gì đấy?" Giọng nói người đàn ông vang lên sau lưng Dao nghiêng người nhìn thấy khuôn mặt Từ hôm qua, cô nhớ rõ tất cả."Người còn đau à?" Từ Khiêm dán vào lưng cô, đôi tay vẫn không chịu yên, xoa xoa tấm lưng Dao không được tự nhiên tránh anh."Ừm, khá hơn nhiều rồi."Hai người cứ như vậy trầm mặc."Từ Khiêm, chúng ta dậy được chưa?"Ngu Dao thật sự không quen nằm chung giường với người đàn ông."Chuyện nên làm đều làm rồi, em còn ngượng ngùng cái gì?" Đánh giá từ 91 lượtThoáng đọc cái tên Bác Sĩ Cầm Thú ai cũng nghĩ truyện có nội dung khốc liệt hay hành động lắm, nhưng thật chất đây là một câu chuyện hài hước. Bạn sẽ cảm thấy thú vị khi đọc nó và trong quá trình đọc các bạn đừng nên ăn hoặc uống thứ gì nếu không sẽ bị sặc một vị bác sĩ chuyên khoa thần kinh tài giỏi, mọi việc phải rất tập trung. Vậy mà mọi người luôn đồn thỏi bên ngoài khoát chiếc áo trắng nhưng bên trong lòng dạ là một người hung đến một ngày cô nàng ngốc nghếch, đáng yêu kia xuất hiện. Mọi chuyện sẽ ra sao? Cùng nhau theo dõi để biết kết thúc như thế nào nhé! Cái tát của Cố Tuệ Nhàn làm Ngu Dao hơi hơi váng đầu hoa mắt."Dì!" Thấy Cố Tuệ Nhàn động tay đánh cô, Diệp Tử Mặc tiến lên giữ chặt Cố Tuệ Tuệ Nhàn rất muốn thoát khỏi sự khống chế của Diệp Tử Mặc, tiếc là không đủ sức lực. Bà bị kích động, ngất đi."Mẹ!" Ngu Dao thấy Cố Tuệ Nhàn ngã xuống lập tức lao tới ôm lấy mặt Cố Tuệ Nhàn lúc này tái nhợt, không có một chút huyết khí, môi khô nẻ. Thấy vậy, Ngu Dao đưa tay sờ trán bà. "Mẹ, mẹ sốt rồi."Từ sau khi Ngu Thế Minh bị đưa đi, sức khỏe Cố Tuệ Nhàn không còn như trước, đôi khi cảm xúc không ổn định sẽ kèm theo sốt người nam Ngu Dật Thần và Diệp Tử Mặc ôm Cố Tuệ Nhàn về phòng, Ngu Dao bận trước bận sau cho bà uống thuốc. Nhìn Cố Tuệ Nhàn thba iếp đi rồi, ba người mới rời khỏi phòng."Chị, chị không sao chứ.?" Ngu Dật Thần thấy má bên phải của Ngu Dao sưng đỏ một mảng, đau lòng bố bị đưa đi, căn bản chẳng có chút can hệ với Ngu Dao; có điều, xét theo nghĩa nào đó, chuyện này liên quan nhiều đến Ngu Dao. Ngu Dật Thần thấy được bản chất của vấn đề nhưng Cố Tuệ Nhàn chỉ có thấy có mỗi mặt ngoài của vấn Tử Mặc đau lòng vuốt nhẹ hai má Ngu Dao. "Anh đi lấy băng dán lại cho em."Ngu Dao không nói gì, ánh mắt trống rỗng không còn sức lực, vừa rồi cái tát của Cố Tuệ Nhàn như một đấm đánh vào lòng lẽ, mẹ không nói sai, thật sự bởi vì mình mà bố bị đưa là suy nghĩ trong lòng Ngu Dao ngay lúc Tử Mặc cầm băng tới, cẩn thận dán lên chỗ sưng, đau lòng thổi nhẹ. "Còn đau không?"Ngu Dao lắc sự thì Cố Tuệ Nhàn cũng không có bao nhiêu sức lực, vừa rồi cũng thấy đau nhưng giờ đã không còn thấy đau rồi."Chị, lời mẹ nói chị đừng để trong lòng.""Chị biết."Nhưng cô sao có thể không suy nghĩ lung tung cho được?Từ Khiêm tối hôm qua đã nói anh ta sẽ chờ cô đi cầu xin anh ta, chờ cô bị chê Dao nghĩ tới nước mắt liền rơi Tử Mặc thấy thế đau lòng vô phố Giang mạng của Quý Tinh đã dừng lại, khi cô hấp hối chỉ có Từ Khiêm và Tôn Quân Trác ở bên Khiêm như thể đã sớm nhìn thấu chuyện này, cho nên, đối với cái chết của Quý Tinh, anh cũng không có biểu hiện đau khổ ra nhiều, ngược lại với Tôn Quân Trác - anh ta gắt gao ôm di thể của Quý Tinh, không cho người mang ta chỉ vào Từ Khiêm, lên án anh rõ ràng biết có người có thể cứu Quý Tinh nhưng lại xót người phụ nữ kia, không cho cô ta hiến tủy cho Quý ta nói "A Khiêm, cậu căn bản không yêu Quý Tinh! Cậu hai năm trước không yêu cô ấy, hai năm sau cậu vẫn không yêu cô ấy."Trước lời nói của Tôn Quân Trác, Từ Khiêm cũng không phản suy nghĩ đăm chiêu, mình có phải thật sự như lời Tôn Quân Trác nói, anh không yêu Quý Tinh?Sau đó, Từ Khiêm cũng tự phủ Quý Tinh từ bỏ tình cảm giữa bọn họ trước, là Quý Tinh không tin tưởng chính mình, lựa chọn cách rời anh, theo đuổi danh Tinh đã không còn người thân, việc hậu sự của cô cũng là một tay Tôn Quân Trác xử lý, anh ta không cho Từ Khiêm nhúng tay vào dù chỉ nửa phần."Tôi không muốn có người làm ô uế lễ tang của cô ấy."Từ Khiêm cũng không kiên trì, anh nghĩ, nếu Tôn Quân Trác muốn một mình lo liệu vậy cứ để anh ta làm tuần sau khi Quý Tinh ra đi, Từ Khiêm về Bạch lâu lắm rồi anh không tới bệnh viện, tuy không cần phải nhọc lòng, nhưng anh vẫn phải quan tâm một Tiêu thu xếp lịch ổn thỏa trình hàng ngày cho Từ Khiêm."Anh Khiêm, lúc trước anh định làm phẫu thuật cho người bạn của ông cụ nhà, bởi vì chuyện của cô Quý nên tôi đã nói bác sĩ Cố làm rồi."Cuộc phẫu thuật của bạn hữu ông cụ trước là định để Từ Khiêm làm, nhưng sau đó gặp chuyện của Quý Tinh, Từ Khiêm có một khoảng thời gian không ở Bạch Sa. Thấy tình hình đó, Trương Tiêu liền tự quyết định để trưởng khoa Thần kinh của bệnh viện, bác sĩ Cố, làm phẫu thuật. Sau cuộc phẫu thuật, sức khỏe bệnh nhân khôi phục rất tốt, cũng đã xuất Khiêm ở bệnh viện thơ thẩn một ngày rồi mới này anh nhận được điện thoại của Chương Minh."A Khiêm!""Gì vậy?""Lần trước cậu bảo tôi trị Ngu Thế Minh, giờ sao đây?""Hửm?" Từ Khiêm vẫn chưa nhớ ra chuyện này."Giờ sao đây là sao?""Đêm đó cậu gọi điện bảo tôi đưa Ngu Thế Minh vào thế chết, cậu quên rồi à?"Nếu không phải Chương Minh gọi điện lại, Từ Khiêm thật sự đã quên mất. Hôm đó cũng chỉ vì cơn giận anh mới gọi điện nói những lời đó, sau ấy anh đã định bảo Chương Minh thu tay lại nhưng chuyện Quý Tinh ra đi mà anh quên béng."Thả đi.""Cái gì?" Chương Minh quả thực không tin được những gì mình nghe."Cậu nói thả ông ta?""Ừm.""Coi bộ hơi khó."Chương Minh ở đầu kia điện thoại đem sự tình nói một cách đơn giản, chỉ thấy Từ Khiêm giận dữ không nhịn được, còn chưa đợi Chương Minh nói xong đã cúp điện thoại, đột ngột đổi hướng xe chạy về thành phố Khiêm lúc này rất muốn vặt đầu Chương Minh xuống để coi bên trong chứa thứ lời anh nói khi tức giận mà cũng không nghe ra?Anh nhấn mạnh chân ga chạy tới thành phố Thế Minh đã bị Cục chống tham nhũng dẫn đi hơn một tuần, trong lúc này cũng không có tin tức gì. Ngu Dao thông qua Đồng Hâm muốn xin gặp ông lần nữa nhưng cũng bị trả đơn Hâm cũng đi hỏi rất nhiều lần, bên trên đều nói sự tình còn đang trong giai đoạn điều tra, tạm thời chưa tiện tiết lộ, sau đó trả đơn về lại cho Đồng Dao thấy trước mắt không có cách nào gặp Ngu Thế Minh, mà công việc của Đồng Hâm cũng bận rộn vô cùng, khiến anh ấy phải về lại Bạch Sa Tử Mặc đã về lại Bạch Sa từ lâu, anh xin nghỉ phép, đương nhiên không được ở lại vì chuyện của Ngu Thế Minh, Ngu Dao đã xin nghỉ việc, bằng không cũng không thể ở nhà lâu như Tuệ Nhàn mấy ngày nay đã không thể không có người bên cạnh. Bà cứ trông hoảng hốt, có chút không tỉnh táo, chạy ra ngoài gặp ai cũng hỏi "Có gặp chồng tôi không?"Ngu Dao không dám để Cố Tuệ Nhàn ở nhà một mình, luôn phải túc trực cạnh tại, thể xác và tinh thần Ngu Dao đều mệt bắt đầu cúi đầu trước hiện thực, có phải đi cầu xin anh ta là bố sẽ được thả ra? Mẹ cũng sẽ tốt lên?Ngu Dao không dám nghĩ nhà này nếu không còn bố sẽ thành ra cái gì?Còn Cố Tuệ Nhàn sẽ ra sao?Dạo gần đây Ngu Dật Thần đã xin thầy không học giờ tự học. Kết quả học tập của cậu vẫn tốt, cậu lấy lý do sức khỏe người lớn trong nhà không tốt, muốn ở nhà tự học, thầy cũng đã đồng học, Ngu Dật Thần mua cơm chiều, mang về cho Ngu Dao và Cố Tuệ vì luôn cần có một người túc trực thường xuyên bên cạnh Cố Tuệ Nhàn nên căn bản không thể nấu cơm nhà, giữa trưa Ngu Dao đều gọi cơm hộp."Chị, em đi xem mẹ, chị đi ăn cơm đi." Ngu Dật Thần đẩy cửa phòng ngủ Tuệ Nhàn ngồi ở mép giường, đưa lưng về phía cậu, đôi mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, không biết đang nghĩ Dao gật gật đầu, đổi ca cho Ngu Dật Thần, đi ra ngoài phòng khách ăn bao lâu, Ngu Dao nghe tiếng Ngu Dật Thần kêu "Mẹ! Mẹ làm gì vậy?"Ngu Dao vội vàng buông chén đũa, định đi xem chuyện gì xảy ra, còn chưa đi đến phòng ngủ đã bị Cố Tuệ Nhàn bóp lực của bà rất lớn, dường như muốn bóp chết Ngu bà cứ mãi lảm nhảm "Mày đồ hại người! Hại tao còn chưa đủ, còn hại cả bố mày. Mày đi chết đi!"

bác sĩ cầm thú để tôi đi